Thư viện Video
This div will be replaced by the JW Player.

Thầy cô trong trái tim em: CÔ CHỦ NHIỆM_ Tác giả: Học sinh Trần Thanh Mai
           Trường học – ngôi nhà thứ hai của các bạn học sinh cũng là nơi  để lại những kỉ niệm đẹp nhất của tuổi học trò . nơi đây thầy cô là cha mẹ, luôn yêu thương chăm chút cho những mầm non của đất nước. Bạn bè là anh em ruột thịt , luôn che chở giúp đỡ nhau trong học tập, cùng nhau tạo ra những kỉ niệm khó phai nhòa trong tiềm thức của chúng ta. Suốt những năm cắp sách đến trường, chắc hẳn ai cũng  có ấn tượng đặc biệt với một cô giáo hoặc thầy giáo nào đó . Người để lại cho chúng ta ta những kỉ niệm vui tươi của tuổi học trò hay vực ta đứng dạy mỗi khi ta vấp ngã hay chỉ đơn giản là giúp cho chúng ta tiếp thu những bài tập qua một cách giảng hay và truyền cảm hứng. Em cũng vậy! suốt năm năm theo học tiểu học em có ấn tượng đặc biệt nhất với cô giáo chủ nhiệm lớp bốn của em đó chính là cô Duyên. Viết về cô giáo ngay từ lúc còn bé em đã mặc định cô giáo là một người phụ nữ da trắng như tuyết, môi đỏ như son, tóc đen như gỗ mun , hiền hậu,có chút nghiêm túc. Nhưng khác với suy nghĩ của em. Ngày đầu bước vào lớp bốn, em vui vì được gặp lại bạn bè lại còn hồi hộp chờ đợi cô giáo em chưa gặp bao giờ. Lốc cốc, lốc cốc! tiếng giày đi càng ngày càng gần đến cửa lớp, cô bước vào lớp với chiếc kính râm to, chúng em nhốn nháo bất ngờ. Cô bước vào lớp từ tốn giới thiệu:
          - Xin chào các em! Cô tên là Nguyễn Kim Duyên, năm nay cô sẽ là cô giáo chủ nhiệm của các em. Bây giờ cô sẽ điểm danh nhé các em!
          Em nghĩ các cô giáo thì phải có giọng nói ngọt như mía lùi, lảnh lót. Nhưng cô Duyên thì có một giọng nói trầm ấm, khàn nhưng em chưa bao giờ thấy ngao ngán với tiết của cô, những lúc em nghe cô giảng thật sự em thấy bài trong sách rất khó nhưng cô giảng em thấy không có một thắc mắc gì cả vì nó rất dễ hiểu.
Nhắc đến giáo viên mọi người đều nghĩ tới hình tượng ân cần, nhẹ nhàng, dạy dỗ chỉ bảo tận tình, sự nhiệt huyết và yêu trẻ em. Cô Duyên cũng không ngoại lệ. nhưng điều đặc biệt hơn cả, cô là người có cá tính hài hước và hiện đại. Cô luôn có cách lôi kéo các bạn không thể nào rời khỏi bài giảng của cô một phút một giây nào cả. Cô vẫn giữ được nét truyền thống của một cô giáo, không sai lệch tư tưởng, nhưng cũng không quên bỏ vào đó cái tôi của mình, khiến học sinh nào từng nghe một buổi giảng của cô thì không bao giờ quên được. mỗi lúc rãnh rỗi cô kể những câu chuyện của cô lúc còn chiến tranh, để chúng em thấy được chiến tranh khóc liệt đến nhường nào.
          Em vẫn còn nhớ tuần ấy, thứ hai đầu tuần, cô nói là bị đau chân nên mỗi ngày đánh trống vào lớp thì bốn bạn xuống dưới xách cặp và giúp cô lên cầu thang. Sau một tuần, tùng…tùng…tùng! lớp em nhốn nháo xem ai sẽ xuống dẫn cô lên. Bỗng từ cửa lớp bước vào, đó là thầy Tâm, thầy hiền hòa bước vào và nói:
          - Cô của mấy đứa bị bó bột rồi các em dời tập xuống tầng trệt học nha!
          Cả lớp hoang mang, có bạn hỏi em “Sao bữa giờ thấy cô cũng từ từ đi được rồi, nhưng sao giờ cô bó bột luôn rồi Mai “ lúc đi xuống tới nơi lớp em thấy cô dù vẫn đang bó bột nhưng cô vẫn cố gắng gò từng chữ cái viết bài để các bạn trong lớp em. Sau đó chúng em được ngồi vào lớp mới. Cô gọi một bạn lên viết bài giúp cô. Tuy cô có thể nghỉ một tháng dưỡng thương để cô khác dạy, nhưng vì sắp thi rồi cô không nỡ bỏ các em. Thoáng chốc một tháng đã trôi kì thi cũng đã hoàn thành.
        Cô rất ủng hộ học sinh tham gia các phong trào do nhà trường hay huyện tổ chức, không có giải cũng không sao nhưng chúng ta có kinh nghiệm, lớp em được các bạn gọi là “chiến thần của các cuộc thi” lớp em có một giải nhất kể chuyện cấp trường, một giải nhì kể chuyện cấp trị trấn, một giải nhì kể chuyện cấp huyện, giải nhất cấp trường giới thiệu sách. Cô để lại cho chúng em một lớp bốn rất huy hoàn
          Cô Duyên mang trong mình sự hiện đại của một người có con là du học sinh nước ngoài và về nước dạy Tiếng Anh nhưng cô vẫn không quên sự mộc mạc của một người cô giáo truyền thống. Không phải phóng đại, cô em là người giỏi việc nước, đảm việc nhà. Vì một người mẹ đã gòng gánh nuôi bao đứa con không phải của mình sinh ra nhưng xưng mình bằng mẹ thì không thể nào không vĩ đại được. Cô đang làm khối trưởng của lớp bốn và nhiều năm đạt được giáo viên giỏi của trường, của huyện.
          Lúc sắp phải chia xa, em và các bạn đã viết một cuốn lưu bút để cho cô sẽ nhớ đến lớp bốn bảy một thời huy hoàng. Em cảm thấy trọn vẹn những ngày học lớp bốn. Thời học sinh khoác trên vai áo trắng đến trường. Hình ảnh cô miệt mài bên giáo án, người đã truyền dạy kiến thức cho biết bao đời học sinh, bao ước mơ, hi vọng. Em xin gửi đến cô vài dòng thơ:                                  
                                                   “Học sinh như mầm chồi non
                                                 Nếu không chăm bẫm chỉ còn cây khô
                                                 Chúng em thầm cảm ơn cô
                                                 Vì cô tần tảo sớm chiều nuôi em”
Tác giả: Trần Thanh Mai Nguồn: Trường TH Nguyễn Thái Bình
2018 © Trường Tiểu học Nguyễn Thái Bình
Địa chỉ: Cần Giuộc - Long An
Thiết kế bởi VNPT Long An